6 may 2007, 20:23

Звезди 

  Poesía
539 0 6
                                                       Колко много звезди са събрани
                                                       върху тихото сиво небе,
                                                       колко много съдби разпиляни,
                                                       наблюдават за сетен път те.


                                                       Нейде там - в небосвода безкраен,
                                                       е стаена и мойта звезда,
                                                       щом се радвам, по-ярко блещука,
                                                       щом съм тъжна, угасва и тя.


                                                       Нека, нека се раждат и нови,
                                                       по-сияйни, по-ярки звезди,
                                                       те дълбоко във себе си носят
                                                       толкоз много човешки съдби!
                                                                                      

© Эоя Михова Todos los derechos reservados

Comentarios
Por favor, acceda con su perfil, para poder hacer comentarios y votar.
Propuestas
: ??:??